Vuong Vu's profile

The Pursuit of Happyness

     Trong cuộc đời mỗi con người, chúng ta đều cố gắng kiếm tìm hạnh phúc của chính mình, nó có thể đến từ những điều nhỏ nhặt, nhưng cũng có thể đến từ những điều lớn lao. Vì vậy, dường như không có một khái niệm nào cho hai từ "hạnh phúc" cả. Nên bộ phim "The Pursuit of Happyness", được tạo nên bởi bàn tay tài hoa của đạo diễn Garbriele Muccino, ra đời năm 2006, lấy cảm hứng từ cuốn sách cùng tên của tác giả Christopher Gardner, với sự tham giả của nam tài tử Will Smith và con trai Jaden Smith, đã để lại tiếng vang lớn và truyền cảm hứng cho rất nhiều khán giả. Bộ phim kể về cuộc hành trình vượt nghịch cảnh kì diệu của hai cha con Chritopher Gardner để đến được với ý nghĩa thực sự của hành phúc.
     Tôi là Christopher Gardner. Tôi gặp cha mình lần đầu tiên khi tôi 28 tuổi. Và ngay từ đó, tôi đã luôn tự nhủ rằng, khi tôi có con, chúng sẽ biết cha của chúng là người như thế nào". Bộ phim mở đầu bằng lời giới thiệu tự sự của Christopher Gardner, cũng như lời khẳng định rất chắc chắn về động lực cho một hành trình kì diệu của anh sau này. Ở thời điểm Sanfranciso 1981, Chris là một nhân viên bán hàng, hàng ngày vác những cái máy khám sương di động, nặng đến cả chục kí, lang thang khắp các bệnh viện trong thành phố, cố gắng bán những chiếc máy mà theo anh có tác dụng hơn những máy thông thường một chút nhưng đắt gấp đôi. Theo thời gian, anh nhận ra mình đã đầu tư toàn bộ số tiền kiệm vào một dự án không khả thi. Điều này khiến anh và người vợ Linda liên tục cãi vã và đỉnh điểm là cô đã quyết định lên New York để tìm kiếm cơ hội mới, khi cô không còn niềm tin ở người chồng, khi kinh tế gia đình không còn vững trãi, khi hàng trăm thứ áp lực tài chính mỗi lúc một dồn dập, bỏ lại hai cha con nương tựa vào nhau mà sống. 
     Chris đã rất nhiều lần suy sụp, anh thậm trí còn không có nổi 5$ trong ví, anh trở thành người vô gia cư, sống nay đây mai đó, bị đẩy xuống những tầng lớp tận cùng của xã hội. Dù hoàn cảnh như vậy, anh vẫn nhất quyết là người nuôi con, và sẵn sàng hy sinh mọi  thứ mình có thể vì con. Tựa đề của bộ phim vơi chữ "Y" không đúng chính tả, được lấy từ chi tiết bức tường bị vẽ bậy của ngôi trường mẫu giáo của bà Chu, nơi Chris gửi con trai. Trên bức tường có chữ "happyness" viết sai chính tả. Chris cũng đã nhiều lần góp ý về điều này, có lẽ vì anh mong đợi sự hoàn hảo trong khái niệm hạnh phúc. Hoặc đơn giản, anh muốn con mình, dù ở một ngôi trường không đắt tiền trên phố người Hoa, vẫn phải có một môi trường sinh hoạt lành mạnh và đúng đắn nhất có thể. Một trong những đức tính tuyệt vời nhất mà ta học được ở Chris là thái độ chấp nhận nghịch cảnh. Chấp nhận ở đây không phải là buông xuôi, bỏ cuộc, mà là thái độ thấu hiểu, thừa nhận nghịch cảnh có tồn tại. Để từ đó, anh đủ dũng cảm nhìn vào nó, sẵn sàng đối mặt với nó và không bao giờ đầu hàng số phận như vậy.
      Chris là một người thực sự thất bại về mặt tài chính, anh đầu từ toàn bộ số tiền tiết kiệm vào một dự án không sinh lời, chính bản thân ai cũng bị mắc kẹt với những máy soi sương di động đắt tiền, nhưng lai vô dụng, nặng trĩu và không thể bán. Sau khi bị vợ bỏ ngay cả khi đang làm thực tập cho công ty mô giới Dean Witter, Chris cũng có những thời khắc tuyệt vọng hoàn toàn, anh bị đuổi khỏi nhà trọ vì không có tiền trả tiền nhà, lang thang cùng cậu con trai ngủ ở các nhà vệ sinh ga tàu, hoặc xếp hàng dài để xin ngủ ở những căn nhà xã hội. Trong xã hội hiện nay, sự yêu đuối về tài chĩnh của đàn ông được nhiều người mặc định ngang với sự hèn hạ. Khi bạn không có tiền, bạn không có tiếng nói, khi bạn không lo được cho gia đình mình, bạn không có quyền ngẩng cao đầu với xã hội. Vì nghèo không phải do số phận, nghèo là do bạn chưa cố gắng đủ nhiều mà thôi. Về mặt hôn nhân, anh cưới một người vợ giản dị, có một người con dễ thương, nhưng vì kinh tế không vững nên vợ anh đã bỏ đi, để anh lại chật vật một mình nuôi con. Trong phim, cảm xúc của Chris còn không được đi sâu mô tả nhiều, có lẽ chính anh cũng không có thời gian cho những nỗi buồn ấy, vì trước mắt anh còn quá nhiều thứ phải lo lắng. Về sự nghiệp, Chris cũng gặp nhiều khó khăn khi anh quyết định trở thành một nhân viên mô giới chứng khoán mặc dù anh chưa hề có kinh nghiệm gì trong lĩnh vực này. Anh đấu tranh cho một xuất thực tập không lương ở một công ty có tiếng và gần như bắt đầu lại từ con số không. Với Chris, sự may mắn của anh có những lúc gần như đạt mức âm, anh bị bắt vào đồn cảnh sát ngay trước hôm phỏng vấn, xuất hiện ở buổi phỏng vấn với trang phục xộc xệch và người đầy sơn, anh tin một người phụ nữ hát dong và bị lấy mất chiếc máy soi sương với giá trị bằng cả tháng lương của anh, bị ô tô đụng và mất một chiếc giày trong giờ nghỉ giải lao giữa giờ học. Nếu từng một lần bạn nghĩ đời mình thảm hại, thì nhất định bạn phải nhìn vào xuất phát điểm của Chris để thấy rằng đời mình cũng không tệ đến thế.
     Vào thời điểm năm 1981, trong tay Chris chả có gì ngoài hai chữ thất bại. Đã có những lúc tưởng chừng mọi thứ đã dễ thở hơn nhưng những biến cố vẫn liên tục ập đến với anh hết cách này hay cách khác. Nhưng với Chris, anh vẫn không bỏ cuộc dù số phận có trêu ngươi anh và thử thách bản lĩnh của anh nhiều đến thế nào. Trong thực tế cuộc sống, tôi nghĩ ai cũng sẽ có lúc trải qua nghịch cảnh, vì cuộc đời không phải lúc nào cũng vận hành như cách chúng ta muốn. Sẽ có những lúc mọi thứ như chệch khỏi đường ray, không đi đúng với quy luật sẵn có của nó, khiến chúng ta sợ hãi, lúng túng, hoảng loạn, không biết nên làm gì. Lời khuyên cho hoàn cảnh đó là hãy tiếp tục cố gắng, đừng đầu hàng số phận, bạn chỉ là kẻ thất bại khi bạn nghĩ mình là kẻ thất bại mà thôi. Hãy như Chris, anh luôn tràn ngập niềm tin ngay cả khi người gần gũi nhất với anh là vợ anh cũng không còn tin anh nữa.

     Có niềm tin thì bạn luôn có thể, nhưng bạn cũng phải biết tin sao cho đúng, giống như việc chơi khối Rubik vậy, có thể nói món đồ chơi này rất phù hợp với hoàn cảnh thực tế của câu chuyện. Cuộc hành trình của anh cũng giống như việc giải khối Rubik này. Tất cả những gì mà cuộc sống mang lại cho chúng ta là một mô hình với những màu sắc hỗn độn, không đẹp mắt, không chính xác và không theo một quy tắc hỗn độn. Việc của bạn là phải giải quyết mớ hỗn độn ấy, đưa nó về quĩ đạo mà bạn mong muốn. Mỗi chúng ta luôn loay hoay với những khó khăn trong cuộc sống, y như cách chúng ta không dễ dàng gì để hóa giải trò chơi này. Nhưng khi chúng ta tìm được ra quy luật, mọi thứ lại dễ dàng hơn rất nhiều. Trong bản tuyên ngôn độc lập mà Chris có nói đến, ghi rằng hạnh phúc là thứ mà chúng ta phải theo đuổi. Tại sao không phải ngược lại? Có lẽ vì hạnh phúc sẽ luôn chạy trốn và thử thách chúng ta, bởi có lẽ nó không phải là thứ được ban phát ngay từ đầu, mà là món quá dành tặng cho những ai thực sự xứng đáng.
     Vậy làm thế nào để ta trở thành người xứng đáng có được hạnh phúc? Câu trả lời là hãy cố gắng đủ nhiều. Với Chris, anh luôn nắm bắt cơ hội từ những điều nhỏ nhặt nhất, tình cờ nhất. Như phân đoạn Chris chủ động bắt chuyện với một nhà quản lí của công ty mô giới chứng khoán đang đỗ chiếc Ferrari đỏ của mình, một người mà không phải ai trong chúng ta cũng dám làm. Trong khoảnh khắc đó, Chris đã nhận ra một điều rất giản dị, "mọi người xung quanh mình trông ai cũng thật hạnh phúc. Tại sao mình lại không thể như họ?" Nhiều người trong số chúng ta chỉ dừng lại ở suy nghĩ hâm mộ hạnh phúc của người khác hoặc thậm trí tự ti về bản thận, vì người khác vui vẻ, xung túc, còn mình thì vẫn vất vả. Nhưng Chris, anh ấy khác chúng ta, anh ấy nhìn mọi cơ hội dù là nhỏ nhất, anh ây luôn biết cách liên tưởng để đưa bản thân mình đến điều mà mình muốn. Và hành trình tìm kiếm hạnh phúc, bắt đầu ở những suy nghĩ đơn thuần như vậy thôi. Trong hành trình dài và đầy trông gai đó, không có ai đặt cơ hội vào tay Chris, anh luôn cố gắng hết sức tận dụng từng cơ may một, anh luôn hỏi tôi muốn biêt câu trả lời. Anh luôn tìm cách tiếp cận với những người có khả năng giúp đỡ anh trong công việc, bằng việc đi chung taxi, trò chuyện, đi xem bóng đá, hay thậm trí ghi điểm bằng việc chơi Rubik. Chris đi ngược lại với những quy luật thông thường để tạo ra thành công trong sự khác biệt, và anh luôn biết cách tạo lòng tin từ sự chân thành. Chùng ta luôn ngưỡng mộ và học hỏi sự tự tin và lạc quan của Chris ngay cả khi anh đang ở trong tình thế bất lợi nhất.

     Trong phân cảnh phỏng vấn, dù xuất hiện với một bộ dạng thiếu chỉnh chu, Chris vẫn chọn nói lên sự thật, về những khó khăn anh đã trải qua, thay vì bịa ra một câu chuyện li kì nào đó với hội đồng thẩm định. Dù tất cả mọi người nhìn anh với ánh mắt nghi ngờ, dù ngay cả vợ anh cũng không còn tin tưởng vào anh. Anh vẫn luôn kiên trì theo đuổi niềm hạnh phúc của mình. Không ai có thể giúp bạn tin tưởng bản thân mình, bạn phải tự mình làm điều đó mà thôi. Trong cuộc hành trình dài mà chúng ta tìm kiếm, nỗ lực vì giấc mơ của mình, chắc chắn sẽ rất nhiều người nói với chúng ta rằng ta sẽ không làm được. Họ có thể chưa thấy được những tố chất bên trong bạn, cho rằng ta mơ ước quá xa vời so với thực tế khả năng, không hiểu được những trải nghiệm mà ta đã trải qua để đưa ra đánh giá đúng đắn nhất, hoặc thậm trí họ nói vậy vì họ ganh tỵ và không muốn ta đạt được thành công hơn họ. Người ngoài luôn có quá nhiều lí do để khuyên chúng ta từ bỏ, đó là lí do Chris dùng từ "bảo vệ" chứ không phải "tìm kiếm, theo đuổi". Việc đầu tiên bạn cần phải làm là bảo vệ giấc mơ khỏi những sự tấn công vô tình hay cố ý từ những người xung quanh. Chúng ta có thể có những lúc nản lòng vì một câu nói của ai đó, nhưng ta cũng cần phải học cách lắng nghe bản thân nữa, nếu nghĩ mình làm được, ta nhất định sẽ làm được.

     Có thể nhiều người cho rằng cậu bé Chrisopher còn quá nhỏ để có thể hiểu được những điều cha cậu muốn truyền tải. Nhưng tôi tin rằng cậu bé hiểu được theo một cách hồn nhiên, ngây thơ nhất mà có lẽ chính bản thân cậu cũng không nhận ra được tầm quan trọng của mình. Cậu chính là nguồn động lực lớn nhất cho hành trình kì diệu và phi thường của cha cậu. Cậu bé đồng hành cùng cha, và nhiều lần bằng sự ngây thơ, trong trẻo của mình để tiếp động lực cho Chris. Có lẽ được học hỏi tinh thần từ chính cha của mình, Chris là một đứa trẻ mạnh mẽ và cực kì biết điều, nhiều đứa trẻ trường hợp vậy có thể sẽ hoảng loạn, liên tục đòi về với mẹ, trách móc cha, hoặc đòi hỏi những thứ vô lí vì chưa nhận thức được hoàn cảnh gia đình. Nhưng Christopher không như vậy, cậu luôn kiên nhẫn, dịu dàng và tự hào về cha, mặc dù có những lúc mọi thứ không như ý muốn, khiến cậu bé phải rơi nước mắt. Thật buồn khi chúng ta chứng kiến cảnh Christopher đánh rơi mất món đồ chơi khi đang cùng cha chạy theo chiếc xe bus để đến nhà xã hội, thật hiếm có một đứa trẻ nào hiểu chuyện như vậy, vì ở độ tuổi đó, đồ chơi là một thứ gì đó rất ý nghĩa và quan trọng. Có lẽ chúng ta cũng không thể trách cậu bé, nếu cậu có vùng tay cha ra và chạy lại nhặt món đồ chơi yêu thích của cậu. Đâu phải có mình Chris phải hy sinh, cậu bé nhỏ tuổi đó cũng phải hy sinh rất nhiều, một sự hy sinh trong sáng và đáng chân trọng. Kể cả ở phân đoạn hai cha con không được vào nhà trọ và phải lang thang ở ga tàu, lúc đầu, cậu bé cũng tỏ ra khó chịu, nhưng sau đó cậu đã cùng cha trở về quá khứ để khám phá thế giới khủng long. Thật đáng ngưỡng mộ vì ngay cả trong lúc cùng quật nhất, hai cha con vẫn luôn lạc quan và tìm được niềm vui trong bản thân, điều mà khó ai có thể làm được. Chính nhờ vào tình cảm tuyệt vời đó, mà cảnh phim buồn nhất, lại khiến chúng ta được truyền cảm hứng rất nhiều. Ở một khía cạnh khác, Chris lại thật may mắn vì có một cậu con trai dễ thương như vậy. Có lẽ, cậu bé chính là điều hạnh phúc luôn hiện hữu, đồng hành cùng anh qua những tháng ngày thăng trầm ấy, từ lúc anh mất tất cả, đến khi mọi cố gắng của anh được công nhận.​​​​​​​
     Từ bộ phim, ta có thể thấy được một điều thật giản dị rằng, khi ta không cô độc, có nghĩa là ta đang hạnh phúc. Hạnh phúc thực sự chỉ xứng đáng với những ai nỗ lực đủ nhiều vì nó. Nếu bạn đang gặp những bế tắc trong cuộc sống, nếu bạn cũng đang loay hoay đến mức chán nản, mệt mỏi, hãy xem bộ phim này. Mình mong rằng bộ phim cũng sẽ truyền động lực cho bạn để vững bước trên cuộc hành trình, cũng như đã tiếp thêm rất nhiều động lực cho mình vậy
     
The Pursuit of Happyness
Published:

The Pursuit of Happyness

Published:

Creative Fields